Theo Giáo sư, Tiến sĩ nhi khoa Irene Chatoor
đang công tác tại trường ĐH Geogre Washington và Trung tâm y tế trẻ em quốc gia
Mỹ, cho trẻ ăn rong là cách làm hạ sách.
Cho trẻ ăn rong trước hết là mất vệ sinh. Nếu
thời tiết không đẹp, việc đi ra ngoài ăn có thể ảnh hưởng đến sức khỏe của bé.
Ăn rong cũng như dùng tivi, iPad hay các món đồ chơi khác để dụ bé ăn đều khiến
trẻ ăn uống thụ động, không có ý thức thèm ăn, và cha mẹ sẽ mãi mãi phải ép trẻ
ăn.
Chia sẻ trong một buổi gặp gỡ phụ huynh Việt
Nam mới đây, chuyên gia người Mỹ cho rằng trẻ hiếu động hiếm khi thấy đói. Tuy
nhiên, cha mẹ vẫn có cách để giúp bé thoát khỏi tình trạng biếng ăn.
Tình trạng biếng ăn do sự hiếu động thường xảy
ra khi trẻ ở trong độ tuổi 6 tháng đến 3 tuổi. Đây là giai đoạn trẻ bắt đầu ăn
dặm và được làm quen với nhiều loại thức ăn mới. Một số bé được người lớn đánh
giá là “lanh”, hiếu động, tình trạng biếng ăn có thể xảy ra ngay trong thời kỳ
nhũ nhi. Trẻ dừng bú nếu nhìn hay nghe thấy điều gì thú vị
Khi chập chững biết đi, trẻ rất hiếu động, tò
mò và mải chơi. Trẻ không cảm thấy đói trong một khoảng thời gian dài. Trẻ chỉ
ăn một vài miếng rồi từ chối mở miệng ra. Trẻ không thích ngồi yên một chỗ khi
ăn và cố gắng chạy thoát khỏi ghế, chạy xung quanh phòng và chạy ra ngoài. Trẻ
biến thức ăn thành đồ chơi, ném thức ăn, bát đĩa, chén muỗng.
Ở tuổi đi học, những đứa trẻ kiểu này sẵn sàng
thà chơi và nói thay ăn, đọc sách thay ngủ. Trẻ chỉ ăn một lượng ít và muốn rời
khỏi bàn ăn để được chơi. Chúng cho rằng ăn uống là việc quá chán.
Biếng ăn khiến trẻ lên cân chậm và thiếu cân.
Đa số đều còi cọc và trông nhỏ hơn hẳn có với các bé cùng độ tuổi. Tuy nhiên,
đây là những em bé rất sáng dạ, chúng biết nhiều thứ và nhanh nhẹn. Nhưng vì
thiếu dinh dưỡng nên những đứa trẻ này có thể gặp những vấn đề về giấc ngủ, ngủ
không ngon, hay nổi nóng, không thuần tính. Ngoài ra, nếu bị cha mẹ ép ăn không
đúng cách, chúng có thể mâu thuẫn với cha mẹ, thậm chí có đứa sẵn sàng làm
ngược lại ý cha mẹ.
Để giúp những trẻ này hết biếng ăn, trước hết,
cha mẹ hãy giúp trẻ nhận biết cảm giác đói bằng cách cho trẻ ăn đúng giờ,
khoảng cách giữa các bữa ăn chính và các bữa ăn phụ là 3-4 giờ. Giữa hai bữa,
nếu trẻ đói chỉ cho trẻ uống nước. Bên cạnh cảm giác đói, cha mẹ cũng cần giúp
bé nhận biết được cảm giác no. Không nên cho tất cả khẩu phần bữa ăn vào bát ăn
cùng một lúc, bởi điều này không chỉ khiến bé nhìn đã ngại, mà để lâu thức ăn
mất ngon khiến trẻ càng ngán. Cho trẻ ăn các phần ăn nhỏ rồi xới thêm phần thứ
hai, thứ ba, thứ tư để khuyến khích trẻ. Bạn nên nhớ đây là những đứa trẻ rất
thích sự thay đổi.
Ngoài ra, vì đây là những trẻ rất hiếu động,
hãy dạy cho trẻ ngồi ăn ở bàn cho đến khi “Bụng mẹ và bụng bố đã no” để bé tập
quen với việc ngồi yên một thời gian. Bữa ăn không nên kéo dài quá 30 phút,
thậm chí kể cả khi trẻ ăn rất ít hay chưa ăn gì bởi trẻ sẽ bù lại lượng thức ăn
ít ỏi đó vào bữa sau.
Cha mẹ có thể khen ngợi khi trẻ tự xúc ăn
nhưng giữ thái độ trung lập về thức ăn trẻ ăn vào. Ăn uống không nên là thành
tích của bố mẹ mà phải tùy thuộc theo nhu cầu sinh lý của trẻ.
Nếu trẻ cư xử không đúng trong bữa ăn như rời
khỏi ghế, ném đồ dùng và thức ăn, hãy cảnh cáo bé một lần duy nhất. Nếu trẻ
không dừng thái độ đó, cho nó thời gian một mình. Tức là bạn hãy đưa trẻ vào
một không gian riêng, nên nhớ không gian này phải an toàn với bé. Những đứa trẻ
này rất hiếu động, chúng có thể tìm cách chui ra ngoài, tốt nhất bạn hãy chọn
những phòng có khóa. Hãy đợi đến khi trẻ bình tĩnh trở lại để đưa bé trở lại
bàn ăn. Bạn phải nói cho trẻ biết rằng, đây không phải phạt mà là bé được cho
thời gian suy nghĩ về hành động của mình. Tất nhiên, bố mẹ cũng phải “lì” nếu
muốn thực hiện biện pháp này. Nếu bạn cảm thấy không chịu được tiếng khóc lóc
của bé thì tốt nhất đừng thực hiện.
Lần đầu tiên áp dụng giải pháp "một
mình" với bé nên chọn vào hôm có cả bố và mẹ, hai người phải thống nhất
với nhau, và hôm đó hai người cũng không bận mải việc gì để có thể tĩnh tâm
quan sát trẻ. Thông thường, ban đầu trẻ sẽ khóc lóc rất nhiều để động lòng cha
mẹ, nhưng nếu mãi không thấy được cha mẹ quay lại vỗ về an ủi, bé sẽ tự nín.
Bởi thực tế, bản thân bé hiểu rằng ném đồ ăn hay chạy nhảy trong bữa ăn là hành
động không được phép, cha mẹ đã cảnh báo bé một lần rồi.
Sau khi biết cảm giác no, đói hay đã trải qua
những lần bị “cho ra rìa” vì quấy phá trong bữa ăn, bé sẽ có ý thức và ăn uống
tự giác hơn, từ đó cha mẹ đỡ vất vả hơn trong việc cho bé ăn. Theo thời gian,
khi trẻ càng lớn thì việc cho ăn cũng sẽ dễ dàng hơn.
Trong trường hợp trẻ không tăng trưởng, cha mẹ
có thể nhờ bác sĩ nhi khoa tư vấn về việc sử dụng thực phẩm. Có thể dùng thuốc
để kích thích trẻ ăn uống nhưng cha mẹ nên nhớ thuốc chỉ có giá trị trong một
thời gian nhất định. Có thể bổ sung sữa sau mỗi bữa ăn cho trẻ nhưng không nên
dùng sữa thay hoàn toàn thức ăn vì trẻ cần được nhận biết các món ăn. Thực tế,
những trẻ hiếu động sẽ tiêu tốn nhiều năng lượng hơn những trẻ khác, vì thế việc
bổ sung thêm thức ăn cho bé là rất cần thiết.
Nguồn: St